"Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu?"
Chiều nay, hạ vẫn nồng, hương mùa hạ toả khắp không gian, từng giọt nắng lóng lánh, nhuộm vàng, phủ kín cả không gian, có những chú ve đang ngân nga hát khúc đồng ca tiễn biệt để gửi lời chào đến những người bạn dấu yêu, và cũng có những cô cậu học trò đang khẽ cúi xuống để hỏi chuyện trái tim mình, và rồi họ nhận ra hình như 3 năm qua bản thân mình đã lãng quên nhiều thứ...
Họ vội vàng yêu thương rồi vội vàng lãng quên, vội vàng đến rồi lại vội vàng đi, họ vội vàng trưởng thành rồi vội vàng rời xa mái trường cấp 3 thân thương. Chỉ ít ngày nữa thôi, họ, những đứa con của ngôi trường phù sa ven sông Hồng ấy sẽ đi đến một nơi rất xa, một phương trời mới với hoa thơm và nắng dịu. Sẽ không còn cái nắng gay gắt của chiều nay, cũng không còn cơn mưa rào mùa hạ, vì thanh xuân đã dần trôi đi trong một giấc mơ trưa.
Mùa hạ vẫn còn đây, trong sân trường đầy nắng...🌤️
"Mai rồi em có còn tin, phút giây ở lại muôn nghìn thì qua", 2k5 có biết không, "phút giây" sẽ là thứ được lưu giữ ở mãi trong tim thầy cô, những thứ khác có lẽ sẽ bị trôi về một miền kí ức miên viễn.
THPT Hồng Thái 27 đã mùa hoa Phượng đỏ, thầy cô trường Hồng Thái 27 lần đưa đò qua sông, nhưng mỗi một chuyến đò lại mang một cảm xúc và một ân tình khác nhau. Với những cô cậu học trò sinh năm 2005 ấy thầy cô sẽ không sao quên được những nụ cười trong trẻo, những ánh mắt tràn đầy hy vọng cùng những gương mặt búp sen tinh khôi. Dù 1 năm, 2 năm, 3 năm và cả nhiều năm về sau những gương mặt tinh khôi ấy vẫn sẽ ở trong tim thầy cô, ở lại trong tình yêu thương ấm áp, chân thành và vẹn tròn của ngôi nhà chung Hồng Thái.
🍀 Chúc những người học trò ấy sẽ lớn khôn, chân đi xa mà lòng không mỏi, trí sẽ lớn và gan sẽ bền. Hồng Thái vẫn ở đây, ngay trong tâm trí các bạn, thầy cô vẫn ở đây, ngay trong trái tim các bạn, thanh xuân vẫn ở đây, trong cái tuổi 17 thiết tha nồng cháy.... Mong ngày gặp lại "Chiếc lá đầu tiên".